Có những giọt nước mắt tuôn rơi trong niềm đau cũng như hạnh phúc…
Những ngày tháng cuối cùng của tuổi học trò luôn đi kèm với những kí ức không thể nào quên…
Những ngày căng thẳng đèn
sách
Tháng 5 là thời điểm căng thẳng nhất của lớp 12, khi
kì thi Tốt nghiệp đang tới gần và cũng là những ngày cuối cùng của giai đoạn ôn
thi Đại học. Những môn học không phải thi cử đã được gạt bớt để bạn dồn tâm sức
vào những môn học cần thiết. Bài vở bỗng dưng nhiều lên trông thấy và bạn cảm
thấy mình dường như muốn nổ tung trong đó.
Thế nhưng, bên cạnh áp lực bài vở, bạn cũng tìm được
những niềm vui và sự hứng khởi mới. Thích thú khi giải xong một đề Toán khó
nhằn, tự hào khi bài Văn của bạn được thầy cô khen tấm tắc, tíu tít so đáp án
với bạn bè và cùng cười xoà khi tất cả đều có đáp án đúng. Niềm vui tri thức
được nhân lên gấp bội và bạn cảm thấy mình hoàn toàn tự tin cho việc đương đầu
với 2 kì thi quan trọng sắp tới.
Những ngày yêu hơn ngôi trường thân quen
Thời gian chỉ còn được tính bằng ngày, cho những gì
đã quá thân thuộc với bạn trong 3 năm vừa qua. Cây bàng già che bóng mát cho
lớp học mỗi ngày, bụi hoa nhỏ được bác bảo vệ trồng và chăm sóc luôn trổ hoa
trắng rất đẹp mỗi khi hè sang, lớp học ngày ngày bạn đến, học tập và vui đùa v...v.
Vẫn là những thứ bình dị xung quanh bạn mỗi ngày tới
trường, nhưng sao những ngày này, bạn lại cảm thấy nao nao khi nghĩ tới? Ừ, chỉ
ít ngày nữa thôi, bạn phải rời xa nơi đầy ắp kỉ niệm này rồi.
Những ngày thêm biết ơn thầy cô giáo
3 năm qua, những kiến thức bạn được trang bị, tất cả
là nhờ công của thầy cô giáo. Mỗi người thầy dạy lại mang lại cho bạn những ấn
tượng khác nhau. Thầy dạy Toán nghiêm khắc, cô dạy Hoá hay cười, thầy dạy Lý
với những câu chuyện vui, cô dạy Văn với chất giọng truyền cảm đặc trưng… Bạn
càng thêm biết ơn họ, những người cha người mẹ thứ hai của mình, hàng ngày dìu
dắt, dạy bạn trưởng thành. Biết ơn hơn để càng thêm kính trọng nghề giáo vốn
luôn nhiều khó khăn.
Những ngày “thăng hoa” của tình bạn
Không khí lớp học bỗng trở nên cô đọng hơn. Cô bạn
lớp trưởng hàng ngày “thét ra lửa”, giờ cũng dễ tính hơn với những “nhân” đi
học muộn. Bàn cuối là cô bạn ít nói, trầm tính nay bỗng sôi nổi, nói nhiều và
hoà đồng hơn hẳn. Những chủ đề về Lễ trưởng thành, những buổi tụ tập luôn là đề
tài “nóng” thường trực mà không một ai có thể bỏ lỡ. Bạn cũng dành nhiều quan
tâm hơn tới mọi thành viên trong lớp, trong cái gia đình đã gắn bó với bạn suốt
3 năm vừa qua. Ừ, ai cũng nói là mình sẽ
còn là bạn, còn gặp lại nhau dài dài trong tương lai, nhưng nhìn vào mắt mọi
người, lại thấy rưng rưng khó tả. Quyển lưu bút chuyền tay nhau khắp lớp với
những thông điệp yêu thương, những lời nhắn nhủ, cả những lời kể tội, trêu
chọc, vui đùa. Giờ ra chơi, cả lớp ùa ra ban công, không ai nói gì, chỉ nắm
chặt tay nhau và nhìn lại quang cảnh sân trường trong nắng.
Những ngày cho yêu thương nhiều hơn thế nữa
Bạn dậy thật sớm, đạp xe thong dong trên con đường
đến trường thân thuộc, mỉm cười nhớ lại những ngày vừa qua. Cũng trên con đường
này, bạn và nhóc bạn thân cùng nhau đạp xe, rôm rả chuyện trên trời dưới biển.
Con đường này cũng biết những hôm bạn đạp xe về một mình với đôi mắt đỏ hoe
nhoè nước khi bài kiểm tra điểm kém. Bạn đạp xe qua khu chợ cóc nhỏ gần trường,
nơi có bác bán xôi phúc hậu, ngày nào cũng để nguyên một phần xôi nóng hổi,
thơm ngon cho bạn trước khi vào học. Bạn để ý phần xôi của mình luôn nhiều
ruốc, nhiều lạc hơn dù giá tiền vẫn thế. Bạn bước vào cổng trường, nơi có bác
bảo vệ luôn chào đón bạn bằng nụ cười thật tươi. Bạn đi qua từng hành lang,
từng lớp học, để nhớ lại 3 năm qua, bạn là một phần của nơi này, với những bước
chân tung tăng vào mỗi buổi sáng sớm. Và bạn bật cười khi bước vào lớp, thấy
đám bạn cũng đến sớm một cách bất thường và đang ngơ ngẩn nhìn quanh, cùng một
tâm trạng giống như bạn.
Ừ, 3 năm qua,
cho những yêu thương ở lại, cho những kí ức trọn vẹn và không thể nào quên.
Những ngày tháng 5, hãy biến nó thành quãng thời gian hạnh phúc nhất của tuổi
học trò, bạn tôi nhé !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét