Thứ nhất, học sinh phải có cái nhìn tổng thể về lịch sử
Việt Nam và lịch sử thế giới trong chương trình ôn thi đại học. Khi
học, yêu cầu đầu tiên là các em phải có phương pháp phân kì lịch sử,
phải vẽ được bức tranh lịch sử gồm nhiều giai đoạn với tên gọi và những
đặc điểm riêng của từng giai đoạn. Tiếp đó, với mỗi giai đoạn, các em
lại đi sâu nắm những nội dung và sự kiện chính, có ý nghĩa quan trọng.
Nếu không làm tốt được điều này ngay từ lúc bắt đầu học thì học sinh dễ
rơi vào “mê cung” những sự kiện, nội dung chồng chéo mà không định vị
được vị trí từng nội dung, từng sự kiện nằm trong giai đoạn nào của lịch
sử Việt Nam.
Thứ hai, lịch sử là một dòng chảy với những sự kiện
liên tục, diễn ra theo trình tự thời gian. Các sự kiện lịch sử thường có
liên quan logic với nhau, sự kiện này là nguyên nhân dẫn đến sự kiện
kia. Nếu chúng ta hiểu quy luật này thì học Lịch sử rất dễ. Còn nếu học
kiểu nhảy cóc, học vẹt, thiếu sự liên kết thì rất khó nhớ.
Thứ ba, với mỗi nội dung học, học sinh phải nắm được
những sự kiện chính và trả lời được các câu hỏi: diễn ra ở đâu, thời
gian nào, diễn ra làm sao và ý nghĩa của sự kiện như thế nào?
Thứ tư, rất nhiều người nghĩ học Lịch sử chỉ đơn thuần
là học thuộc, đó là một quan niệm sai lầm. Học thuộc nhưng phải trên cơ
sở quan trọng là phải hiểu, phải xâu chuỗi được các sự kiện thành một
câu chuyện lịch sử, có trình tự, có nguyên nhân – kết quả thoả đáng, có
giá trị và ý nghĩa trong tiến trình lịch sử nói riêng và trong cuộc sống
nói chung, khi ấy bạn sẽ thấy câu chuyện lịch sử ấy rất hấp dẫn.
Thứ năm, học sinh phải vẽ được sơ đồ của từng giai đoạn
lịch sử, sau đó mới triển khai các nội dung chi tiết. Học Sử phải chú ý
phương pháp đồng đại: trình bày một sự kiện nhưng đặt nó trong bối cảnh
trong nước và quốc tế như thế nào? Các nội dung học phải được hệ thống
thành các ý chi tiết, làm được điều này, sẽ giúp học sinh ăn điểm khi
làm bài thi.
Thứ sáu, khi ôn thi Lịch sử cần phải viết ra giấy.
Với mỗi nội dung ôn tập cần được chi tiết hoá theo kiểu sơ đồ như đã nói
ở trên, xem có bao nhiêu ý, có bao nhiêu sự kiện quan trọng cần nắm.
Nếu học sinh hiểu bài, viết ra được các ý và nhớ các sự kiện theo trình
tự, logic, móc xích thì sẽ không bao giờ quên bài. Tránh học theo kiểu
chỉ ôm sách đọc lơ mơ, gây cảm giác mệt mỏi, chán nản, kém hứng thú.
Khi
tìm đọc sách tham khảo phải chú ý xem nguồn gốc của sách vì hiện có
nhiều sách có nội dung rất xa với kiến thức trong sách giáo khoa, chưa
kể những cuốn sách Lịch sử viết chất lượng không tốt. Học sinh chỉ nên
dùng sách tham khảo với các kiến thức nâng cao trên cơ sở đã nắm vững
được kiến thức cơ bản trong sách giáo khoa. Nếu không thì việc đọc sách
tham khảo cũng không có hiệu quả, chỉ làm phân tâm và rối trí thêm.
Học
xong, các em phải kiểm tra tính hệ thống của toàn bộ nội dung đã học
bằng cách viết ra theo hệ thống cây thư mục, xem thử bức tranh lịch sử
có đoạn nào bị “khuyết” không, nếu có tức là còn nội dung mà mình nắm
chưa vững, cần bổ sung vào.
Điều đặc biệt cần ghi nhớ là tất cả
những nội dung đã được đưa vào sách giáo khoa đều quan trọng như nhau,
các em cần phải nắm chắc. Bỏ bất kì một nội dung nào cũng đều làm kiến
thức của các em bị thiếu hụt, dẫn đến nhận thức vấn đề không chắc. Hiện
nay, ngay cả nhiều giáo viên khi dạy cho học sinh cũng vô tình khuyến
khích các em học “tủ” khi cho rằng: nội dung nào thi năm ngoái rồi thì
năm nay sẽ không ra đề nữa, điều đó là không nên.
Thứ bảy, về cách làm bài:
- Nguyên tắc đầu
tiên là phải đọc thật kĩ đề bài, gạch chân những cụm từ quan trọng trong
đề để xác định xem hỏi gì. Đây là nguyên tắc quan trọng số một, vì nếu
định hướng này sai ngay từ đầu thì phần làm bài cũng sẽ sai.
-
Tiếp theo là lập dàn ý cho câu trả lời. Đề cương phần trả lời càng chi
tiết thì kết quả đem lại càng cao. Ngoài ra, động tác này cũng giúp học
sinh khi trả lời không bị sót ý.
- Chọn câu dễ làm trước, tuy
nhiên phải tập trung cho những câu nhiều điểm. Bởi nếu bạn có tập trung
viết rất tốt một câu, mà câu ấy lại được ít điểm, mà bỏ qua các câu khác
thì số điểm của bạn cũng chỉ được tối đa theo “barem” chấm của câu ấy.
-
Cân đối thời gian làm bài, phân phối đều thời gian cho các câu. Điều
này có thể thực hiện rất đơn giản bằng cách lấy thời gian làm bài chia
cho số điểm để ra thời gian tối đa bạn có thể dành cho một câu.
- Khi làm bài đi thẳng vào vấn đề, tránh trường hợp trình bày lan man, dài dòng. Hỏi gì trả lời đúng nội dung ấy.
Thứ tám, một số lỗi rất hay mắc trong các bài thi đại học môn Lịch sử:
- Xác định nội dung trả lời không đúng, hỏi một đằng trả lời một nẻo vì bị sai ngay từ khâu xác định đề thi hỏi về vấn đề gì.
Thứ chín, trong số các lỗi mắc phải khi học Sử, lỗi
phổ biến và “nặng” nhất của học sinh là không phân kì được các giai đoạn
lịch sử, tức là không vẽ được bức tranh toàn cảnh về lịch sử Việt Nam
theo các giai đoạn. Đó là do các thầy cô đã không dạy các em phương pháp
học đúng, mà vô tình làm cho môn Sử trở nên nặng nề, kém hấp dẫn.
Theo
kinh nghiệm chấm bài nhiều năm, những bài thi Lịch sử đạt điểm 9 hoặc
9,5 đều có những đặc điểm chung như sau: thí sinh nắm bài rất chắc, nội
dung trình bày đầy đủ, cách trình bày rõ ràng và đặc biệt biết phân tích
nâng cao. Nhiều em biết phối hợp phương pháp lịch sử, phương pháp
logic, phương pháp đồng đại để trả lời nên bài làm rất rõ nét và sâu
sắc.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét